PhuocHau2874: 2014
Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

LO MAI ANH CHET

ẤM ÁP

- Ấm áp không phải là ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người mà bạn yêu thương.
- Ấm áp không phải là khi bạn mặc hai ba áo mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến, có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
- Ấm áp không phải khi bạn nói ấm quá mà là khi có ai đó thì thầm với bạn : " có lạnh không? ".
- Ấm áp không phải khi bạn dùng hai tay xuýt xoa mà là khi tay ai kia khõe nắm lấy bàn tay bạn.
- Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
- Ấm áp không phải là khi ở trong một ngôi nhà ấm áp mà là cùng trú mưa dưới một mái hiên chật chội vẫn không thấy lạnh.
- Ấm áp không phải là khi ở bên cạnh người ấy mà là sự quan tâm ân cần của người ấy.
- Và ấm áp nhất là khi bạn cảm nhận được tình yêu.

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Lời khuyên cho con



1- Mỗi ngày con hãy nhớ dành lời khen tặng vài người.

2- Mỗi năm ít nhất một lần con hãy chờ xem mặt trời mọc.

3- Nhìn thẳng vào mắt mọi người khi nói chuyện và nói lời " cảm ơn " càng nhiều càng tốt.

4- Hãy sống dưới mức con kiếm được. Đối xử với mọi người giống như con muốn họ đối xử với con như thế.

5- Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ. Đừng giao du quá rộng. Phải học cách trả lời " không " một cách lễ phép và dứt khoát.

6- Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách. Hãy giữ kỹ những điều bí mật.

7- Con đừng mất thì giờ học các mánh khoé doanh nghiệp. Hãy học làm doanh nhân chân chính.

8- Con hãy can đảm. Nếu tự con không được can đảm lắm thì cũng phải tỏ ra can đảm. Người ta không phân biệt một người can đảm với một người tỏ ra can đảm.

9- Con phải dành thì giờ và tiền bạc làm việc thiện, và đừng bao giờ lường gạt một ai.

10- Học cách lắng nghe. Cơ hội trong đời nhiều khi đến gõ cửa nhà con rất khẽ.

11- Đừng bao giờ làm cho ai mất hy vọng, nhiều người chỉ sống nhờ hy vọng đấy con ạ.

12- Con đừng cầu mong của cải, mà phải cầu mong sự khôn ngoan, hiểu biết và lòng can đảm.

13- Đừng hành động khi con đang giận dữ.

14- Con phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến một nơi nào đó phải có mục đích và tự tin rồi hãy đến.

15- Đừng bao giờ trả công cho ai trước khi họ xong việc.

16- Hãy sẵn sàng thua một trận để chiến thắng cả cuộc chiến.

17- Cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất.

18- Khi gặp một nhiệm vụ khó khăn, con hãy hành động như không thể nào bị thất bại.

19- Đừng mong chờ cuộc đời đối xử sòng phẳng với con.

20- Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ.

21- Thay vì dùng từ " có vấn đề ", con hãy thay bằng từ ngữ " có dịp may ".

22- Cẩn thận về đồ đạc và quần áo. Nếu con định dùng thứ gì trên năm năm thì phải sắm thứ tốt nhất có thể được.

23- Khi nhìn những quảng đời đã qua, hãy tiếc những gì chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong.

24- Đừng quan tâm đến bè nhóm. Những ý tưởng mới mẻ, cao thượng và có tác động đến cuộc sống luôn luôn là những ý tưởng của các cá nhân biết làm việc.

25- Những nhạc sĩ trình diễn bên đường thường có nhiều điều đáng trân trọng. Con hãy dừng lại, lắng nghe và nhớ tặng gì đó cho họ.

26- Khi gặp vấn đề trầm trọng về sức khoẻ, con hãy nhờ ít nhất ba vị thầy thuốc khác nhau xem xét.

27- Đừng tập thói trì hoãn công việc. Làm ngay những gì cần phải làm vào đúng lúc phải làm. Không ai chờ đến lúc hấp hối để nói " giá như tôi còn thêm được thời gian...".

28- Đừng sợ phải nói " tôi không biết " hay " xin lỗi, rất tiếc...".

29- Hãy ghi sẵn những điều gì con muốn được trải qua trong cuộc đời. Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều đó, và thường xuyên tìm cơ hội có thể được để thực hiện.

30- Hãy thường xuyên gọi điện cho ba mẹ con nhé.

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Lời nói dối của cha

Cha mẹ nó lớn tuổi mới cưới nhau. Hồi đó, gia đình nghèo khó. Mẹ mất sớm, cha tần tảo nuôi 3 anh em nó nên người. Nhà gần sông, nhưng cha đau yếu, ít khi có được con cá mà ăn, mà có được bữa cá đã là thịnh soạn lắm với anh em nó rồi. Nó còn nhớ, mỗi lúc ăn cá, cha thường bảo: “Để cha ăn đầu và xương”

Nó nhanh nhẩu: “Tại sao hả cha?”

Cha nó nói vẻ mặt nghiêm nghị, kiểu răn dạy: “Vì cha già rồi, hay đau đầu, nên ăn đầu thì nó sẽ bớt đau-cái này gọi là ăn óc bổ óc, hiểu không? Xương yếu, ăn xương thì sẽ cứng cáp hơn. Có vậy mà cũng không hiểu hả?”

Tâm hồn trẻ con, nó và hai đứa em đinh ninh là cha nói thật. Mỗi lúc đến bữa ăn, nó còn nhanh nhẩu sẻ ra từng phần. Bỏ đầu và xương qua cho cha nó. Ba anh em tranh nhau phần thịt. Có những lúc nó cũng phân vân, những khi như thế, cha nó lại bảo: “Hồi nhỏ, ông bà nội cho cha ăn thịt suốt, giờ nhìn thịt là cha thấy ớn quá, sau này lớn các con cũng như cha thôi.
Thấm thoắt thoi đưa, anh em nó lớn lên, và cha nó già đi. Sau này, khi nó đủ hiểu biết những lời cha nó nói trước đây là nói dối. Thì cũng là lúc đời sống của gia đình nó khấm khá hơn. Anh em nó có thể thay cha đi đò, đi sông, mò cua, thả cá. Vì thế mà cha nó cũng thỉnh thoảng ăn thịt, hay ăn thường xuyên nó cũng chẳng nhớ. Vì tuổi trẻ bồng bột, không dám, không ngẫm nghĩ nhiều về yêu thương, hay vì cha nó cố tìm cách cho “lời nói dối” được anh em nó chấp nhận hơn, nó cũng chẳng còn nhớ.

Để đến hôm nay, khi đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Cuộc sống hối hả, vô thường vô tận. Nó cũng chẳng bao giờ đoái hoài đến cái đầu, hay miếng xương con cá. Vì những thứ đó đã được vợ nó bỏ đi, chỉ mang phần thịt lên mâm cơm.

Hôm nay là ngày dỗ lần thứ 10 của cha nó. Nhìn di ảnh ba gầy còm, nhưng nở một nụ cười tươi sáng. Nhìn con cá chiên to đùng, lấp lánh mỡ mà vợ đặt lên bàn thờ, nó chợt bất giác rơi lệ. Một cơn đau từ đâu hiện về nhói lòng vô tận. Nó phải quay mặt đi để lau hàng lệ, để giấu vợ con. Nhưng nó không thể xóa đi được hình dáng cha già còm cõi, xiêu vẹo bước đi bên sông, “cha đi thả cá mùa nước nổi”. Rồi sau đó là những trận thương hàn triền miên hành hạ ông. Nó không thể xóa đi được cái ý nghĩ “nếu cha ăn nhiều thịt hơn, thì đã không già yếu như thế”. Vừa khấn vái, nó lại bất giác kêu lên những tiếng “cha” từ trong cổ họng.

Đến lúc ra bàn ăn. Nhìn vợ đang xẻ thịt con cá, để bỏ đi phần đầu và xương. Nó giữ tay vợ lại: “Em, để anh ăn đầu, đừng bỏ đi”.

Vợ hiểu. Vợ nó bỏ đầu cá qua cho chồng. Chỉ có cô con gái nhỏ là thắc mắc “Sao hôm nay ba lại ăn đầu, nó lắm xương, nó sẽ làm đau ba đấy”.

Nó xoa đầu con gái, nuốt tiếng nấc đang chầu chực nơi cổ họng vào trong, bảo “Dạo này ba hay đau đầu, nên ăn đầu sẽ hết đau con gái à, cái này gọi là ăn đầu bổ đầu đấy con yêu”.

Nó vừa ăn vừa cố cho những giọt nước mắt không tràn xuống bát cơm.

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

NGẪM NGHĨ SỰ ĐỜI


1. Có một người vào thi để xin việc làm trong một công ty nọ, khi đi dọc hành lang đến phòng thi, anh thấy có mấy tờ giấy vụn dưới đất, liền cúi xuống nhặt lấy và bỏ vào thùng rác. Người phụ trách thi vấn đáp vô tình trông thấy từ xa, đã quyết định nhận anh ta vào làm việc cho công ty. Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.

2. Có một cậu bé vào tập việc trong một tiệm sửa xe đạp, có người khách đem đến một chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho chiếc xe cho sạch đẹp. Những người đang học việc khác cười nhạo cậu bé đã dại dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức. Hai ngày sau, người khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, cậu bé liền được người khách nhận đưa về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao. Hóa ra để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút…

3. Có một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp !” Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại khen mẹ như thế ?” Em bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ… không nổi giận như mọi ngày !” Hóa ra muốn có một vẻ đẹp khả ái cũng thật đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.
4. Có một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Nếu quả bóng rơi vào trong đám cỏ, thì làm thế nào để tìm nó ? Một người nói: “Bắt đầu từ trung tâm đám cỏ mà tìm.” Một người khác nói: “Bắt đầu từ nơi chỗ đất trũng nhất mà tìm.” Lại một người khác nói: “Bắt đầu từ trong đám cỏ cao nhất mà tìm.” Huấn luyện viên tuyên bố đáp án chính xác nhất: “Làm từng bước một, từ đám cỏ này đến đám cỏ kia.” Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, cứ tuần tự, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.

5. Có một cửa hàng thương nghiệp đèn đuốc thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh thường dùng loại đèn nào vậy, tôi thấy rất bền, lúc nào cũng sáng, chẳng thấy chiếc bóng nào hư !?!” Người trông coi cửa hàng nói: “Đèn của chúng tôi cũng hay bị cháy lắm, chẳng qua là chúng tôi thường thay ngay bóng đèn mới khi bóng đèn cũ vừa bị hư mà thôi.” Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần thường xuyên thay đổi là được.

6. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tớ mà ở.” Con nhái ở bên đường trả lời: “Tớ đã quen rồi, hơn nữa, cũng thấy ngại, làm biếng không muốn dọn nhà.” Mấy ngày sau con nhái ở bên ruộng đi thăm con nhái ở bên đường, phát hiện nó đã bị xe chạy ngang qua cán chết rồi, xác nằm bẹp dí bên đường đi. Hóa ra phương pháp nắm giữ vận mệnh thật đơn giản, tránh xa lười biếng là xong.

7. Có một con gà con đang phá tìm cách vỏ trứng để chui ra, nó chần chừa e ngại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng sự đời xem sao… Ngay lúc ấy có một con rùa chậm chạp lết ngang qua đó. Thế là con gà con quyết định rời khỏi cái vỏ trứng ngay lập tức, không do dự chi nữa. Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng trầm trọng thật đơn giản, chỉ cần dẹp bỏ óc thành kiến cố chấp là có thể được.

8. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, Thượng Đế trao cho mỗi bé một cái chân đèn bằng đồng, và bảo chúng trong lúc chờ Ngài trở lại, hãy giữ cái chân đèn sao cho luôn được sáng bóng. Nhưng rồi một tuần đã trôi qua đi mà vẫn chưa thấy Thượng Đế trở lại, tất cả các em bé đã nản chí, không còn chúi bóng chân đèn của mình nữa. Một hôm, Thượng Đế đột nhiên đến thăm, chân đèn của mỗi đứa bé lười nhác đều đã đóng một lớp bụi dày, chỉ duy có em bé mà thường ngày cả bọn vẫn kêu bằng thằng ngốc, dù cho Thượng Đế chưa thấy đến, hằng ngày bé vẫn nhớ lời dặn, lau chùi cái chân đèn sáng bóng. Kết quả em bé ngốc này được trở thành thiên thần. Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần có một tấm lòng thật thà tận tụy.

9. Có một con heo nhỏ đến xin làm môn đệ của một vị thần, vị thần ấy vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy có một con trâu nghé từ trong đám bùn lầy bước ra, toàn thân đầy lấm lem đầy bùn dơ bẩn, vị thần nói với con heo nhỏ: “Heo ơi, con hãy đến giúp con nghé tắm rửa cho sạch sẽ đi.” Con heo nhỏ trố mắt ngạc nhiên: “Con là môn đệ của thần, sao lại có thể đi phục vụ một con nghé bẩn thỉu như thế chứ ?” Vị thần bảo heo con: “Con không đi phục vụ kẻ khác, thì kẻ khác làm sao biết được con là… môn đệ của Ta ?” Hóa ra học hành tập luyện để nên giống một vị thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra mà phục vụ là được.”

10. Có một đoàn người đãi vàng đang đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang theo hành trang thật gọn nhẹ.” Hóa ra sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao !

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Hương thu

http://i1329.photobucket.com/albums/w551/hangtruongkhang/07_zpsc92cf1e9.gif


Một lần đến thu làm ta ngây ngất
Áo nàng vàng phơ phất gió heo may
Dáng thơ nghiêng dòng tóc xỏa tung bay
Chiều nắng hạ tơ vương về bến mộng.

Lầu tình ái yêu thương tình lắng đọng
Đôi tâm hồn bay bổng giữa trời đêm
Ru đời nhau bằng ngôn ngữ của con tim
Rồi một thoáng về miền xa lạnh vắng.

Tình xưa đã trôi dần qua dĩ vãng
Dòng thời gian xóa nhẵn dấu chim đi
Vết thương yêu đậm thấm mãi còn ghi
Thu vẫn đó hay về trong quá khứ?.

Bụi trần dẫu phủ vây đời lữ thứ
Xin kiếp nầy ấp ủ bóng hình ai
Rằng thu đi, thu đến có lặng im
Hương thu vẫn đêm đêm ngào ngạt tỏa.

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Thu lạnh

Thu đã về rồi phải không anh?
Bên song nhìn lá rơi lìa cành
Chút dạ ngẩn ngơ lòng cô quạnh
Nay chắc bên người thu đã sang.

Nơi ấy gió thu lạnh không anh?
Có làm anh se sắt trong lòng
Để em gởi chút tơ trời nắng
Dệt mảnh tình nồng sưởi ấm anh?

Nơi đó sương thu nhiều không anh?
Có làm lạnh lá cỏ bên thềm
Có làm anh nghe lòng giá buốt
Nhớ chút tình nao một thuở không?...

Nơi đó mây thu nhiều không anh?
Bềnh bồng trôi hay vẫn phủ quanh
Em xin chút gió đưa mây loãng
Hướng về đấy cho em thấy anh!.
Tuyết Trang

Ngôi nhà có cửa sổ bằng vàng

                 Có cô bé sống trong một căn nhà nghèo nàn, nhỏ bé trên đồi. Lớn lên, cô bé chơi trên chiếc sân nhỏ và lớn thêm chút nữa, cô có thể nhìn qua hàng rào khu vườn, ngó sang thung lũng và thấy một ngôi nhà cao lớn tuyệt vời trên đỉnh đồi. Ngôi nhà đó có những cửa sổ bằng vàng, vàng rực và lấp lánh tới mức, cô bé mê mẩn nghĩ về cảm giác tuyệt vời nếu khi trưởng thành, cô được sống trong ngôi nhà có những cửa sổ bằng vàng đó chứ không phải trong ngôi nhà rất bình thường như hiện tại. Và dù rất yêu cha mẹ cùng gia đình, cô bé vẫn thèm muốn được sống trong ngôi nhà vàng như thế. Suốt ngày cô mơ tưởng về cảm giác hẳn sẽ rất tuyệt vời, thú vị khi được sống ở đó. Lớn hơn chút nữa, cô bé xin phép mẹ được đạp xe ra ngoài và xuống đường. Rốt cuộc, mẹ cô bé đã đồng ý. Bà chỉ yêu cầu cô nên đi gần nhà thôi, đừng lang thang quá xa. Ngày hôm đó thật tuyệt vời, cô gái nhỏ hiểu rất rõ mình đang muốn đi đâu. Cô xuống đường và vượt qua thung lũng, cô cứ đạp xe cho tới khi đến được cổng của căn nhà bằng vàng bên kia đồi. Dựng xe phía sau cổng, cô bé chăm chú ngắm nhìn con đường đã dẫn tới căn nhà và nhìn vào chính căn nhà đó. Cô quá thất vọng khi nhận ra, mọi ô cửa sổ của nó đều rất bình thường và khá bẩn thỉu. Trên gương mặt cô lúc này, chỉ còn lại vẻ buồn thiu. Quá buồn bã, cô không đi thêm nữa mà quay trở lại, trái tim cô bé như vỡ ra khi ngồi lên xe đạp. Ngẩng đầu lên, cô lại bắt gặp một cảnh tượng thật kinh ngạc. Ngang bên đường của phía này thung lũng, có một ngôi nhà nhỏ và các cửa sổ của nó cũng lấp lánh như bằng vàng. Mặt trời đang chiếu lên ngôi nhà nhỏ của cô. Cô bé nhận ra mình đã luôn sống trong ngôi nhà bằng vàng, với tất cả tình yêu cũng như sự quan tâm, chăm sóc cô có được. Hóa ra, mọi thứ cô đã luôn mơ ước đều ở ngay trước mặt đó thôi!

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

Những học trò thành đạt


 Thanh, Thắng, Đông, Thầy Hậu, Thầy Lân, Hào.
Đây là những học trò 10 năm trước khi mình còn đứng lớp, hôm nay dự tiệc cưới Hiếu ( Hiếu trước đây thực tập trường bạn Toàn Tầm Vu 1-Bạn Toàn nhớ không? ) các em đã vui mừng khi gặp lại mình. Các em đã đem đến cho mình 3 niềm vui: 1-Vui vì Hiếu đã lập gia đình; 2- Vui vì mấy cậu học trò vần giữ nét đẹp Tôn sự trọng đạo; 3-Vui vì các em đã thành đạt ngoài mong đợi.

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Lớp kế toán trưởng huyện Vĩnh Thạnh thông báo

     Thông báo từ Trung tâm giáo dục thường xuyên:
 Thứ năm ngày 28/8/2014 ( buổi sáng ) sẽ tổ chức bế giảng lớp kế toán trưởng.
       Đề nghị các bạn học viên tham dự bế giảng

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Sự trùng hợp thú vị

Sự trung hợp hết sức thú vị ngày sinh nhật hai cha con Tì ti Thanh Vân ngày 2 tháng 8 năm 2014 cũng  là ngày thứ 7, mùng 7 tháng 7 AL.
Ngày 7.7 Âm lịch, theo truyền thuyết là ngày duy nhất trong năm vợ chồng Ngâu được gặp nhau. Nỗi xúc động dâng trào thành nước mắt. Nước mắt ấy cũng chính là mưa.
Ngày mưa này hàng năm cũng được chọn làm Ngày Tình yêu của một số nước ở Châu Á. Đây trở thành một ngày lễ hội mà người ta cho rằng đó là ngày của yêu thương và xa cách.
Nếu ở Trung Quốc gọi là Lễ hội Qixi, Nhật Bản có Tanabata, Lễ hội Chilseok ở Hàn Quốc thì khi du nhập vào Việt Nam nó thành Ngày Thất tịch.
Cũng giống như ngày Valentine của phương Tây, Ngày Thất tịch cũng dành cho những người yêu nhau. Thế nhưng đi kèm theo đó là nhiều lễ hội mang yếu tố tâm linh cao.
Khác với việc tặng hoa hồng và sô cô la, trong ngày này, ở Trung Quốc, các đôi yêu nhau thường đến Đền Bà mối để cầu nguyện. Họ mong tình yêu bền chặt và sẽ cưới được nhau. Với những ai chưa có người yêu thì cầu sẽ sớm gặp người hợp ý.
Ngoài ra, những cô gái trẻ Trung Quốc còn trưng bày các vật dụng nghệ thuật tự tạo để cầu mong lấy được ông chồng tốt và người yêu thương chân thành. Một số nơi còn tổ chức nhiều sự kiện ghép đôi, xe duyên. Có đôi còn đưa nhau lên Vạn Lý Trường Thành để cùng khóa những đôi khóa tình yêu.
Tại Nhật Bản, người Nhật quan niệm nếu viết những ước nguyện của mình lên một mảnh giấy và treo lên cành tre trang trí trong nhà vào ngày này thì những mong ước sẽ trở thành hiện thực.
Còn ở Việt Nam, đây còn gọi là ngày “ông Ngâu bà Ngâu”. Các đôi lứa yêu nhau thường đến chùa, làm lễ và cầu mong cho tình duyên son sắt.
Nếu trời không mưa, các đôi thường cùng nhau ngắm sao Ngưu Lang - Chức Nữ và thề hẹn. Đêm Thất tịch, chòm sao Chức Nữ sẽ sáng vô cùng. Người ta tin rằng hai người yêu nhau nếu cùng ngắm sao Ngưu Lang - Chức Nữ trong đêm mùng 7 tháng 7 sẽ mãi mãi bên nhau.
Ngày xưa, dưới hạ giới có chàng chăn bò trẻ tuổi có tên gọi Ngưu Lang (nghĩa là: anh chàng chăn bò). Một lần chàng tình cờ nhìn thấy bảy nàng tiên xinh đẹp đang… tắm dưới hồ, chàng đã lấy trộm váy áo của họ. Các nàng tiên cử cô em út xinh đẹp nhất có tên gọi là Chức Nữ (nghĩa là: cô gái dệt vải) ra để lấy lại váy áo. Không hiểu thế nào mà Chức Nữ gặp Ngưu Lang rồi thì lại… không muốn lấy lại váy áo quay về trời nữa mà cam tâm tình nguyện cùng chàng nên đôi.
Ngưu Lang và Chức Nữ sống bên nhau rất hạnh phúc, họ có hai đứa con kháu khỉnh. Nhưng Chức Nữ vì mải vui bên chồng mà quên mất nhiệm vụ của nàng là dệt các đám mây ngũ sắc trên bầu trời. Hậu quả là Thiên Hậu giận dữ đã rút cái kẹp tóc của bà vạch ra một con sông rộng trên bầu trời (chính là sông Ngân) để chia cắt đôi vợ chồng mãi mãi. Từ đó, Chức Nữ phải vĩnh viễn ngồi trên một bờ sông, buồn bã dệt vải, còn Ngưu Lang chỉ nhìn thấy vợ mình từ xa và phải chịu trách nhiệm nuôi hai con.
Nhưng có một ngày, tất cả các con quạ cảm thấy thương họ và chúng bay lên trời dựng thành chiếc cầu Ô Thước bắc qua sông Ngân để cho đôi vợ chồng được đến bên nhau. Vậy là, hàng năm vào mùng 7 tháng 7 âm lịch, vợ chồng Ngưu Lang - Chức Nữ lại được đoàn tụ dù chỉ một lần trong năm, nước mắt họ khóc khi gặp nhau rơi xuống trần thành mưa ngâu.
Ngày mùng bảy tháng bảy cũng là ngày gia đình nấu cơm cúng ngoại, có rất nhiều bà con bên ngoại như Cậu 3 Bằng, Cậu 2, Cậu Chí Dũng, Cậu Út Chụp, Cậu tư Ại, các mợ....có các chi 2, 3,Hiền  nhiều cháu.... về dự đã làm tăng thêm sự ấm áp đoàn tụ gia đình.
Nếu là 7 giờ ngày 7 tháng 7 là ngày sinh nhật của con trai. 

Lớp Cao đẳng kế toán 2007-2010 ( Gọi là lớp SGD)

Lớp Cao đẳng kế toán 2007-2010 (SGD)

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Con là tài sản quý giá nhất.
1/ Đặng Cao Anh Hào biệt danh Hào Pro Ngày giờ sinh: 7 giờ ngày 7/7/2006 hiện .là học sinh lớp 3 trường TH Thạnh Quới 1 ( Năm học 2014-2015 )
2/ Đặng Cao Thanh Vân biệt danh Tì ti  Ngày giờ sinh: 0 giờ 20 ngày 2/8/2012 ( Sinh  nhật cùng với cha ) hiện .là sinh viên năm nhất trường MG Thạnh Quới  ( Năm học 2014-2015 )
 Đây là cặp hoàng tử và công chúa của Phuochau2874

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

Danh sách lớp Toán - Tin học K19 ( 1994-1997)
20 năm = 1/3 đời người, đúng là 20 năm đầu sung sướng không bao lâu, 20 năm sau sầu vương cao vời vợi, 20 năm cuối là bao? Nói vậy chứ không phải chỉ có sầu vương cao vời vợi mà còn có nhiều niềm vui và thú vị của cuộc sống nữa.